Sáp nhập tỉnh là một sự kiện lớn, đánh dấu bước chuyển mình quan trọng của quê hương. Khi biết tin tỉnh em sắp được sáp nhập với một tỉnh bạn để hình thành một vùng đất mới, trong lòng em dâng lên biết bao cảm xúc đan xen: vừa hồi hộp, vừa tò mò, lại có chút lo lắng. Là một học sinh đang sống và học tập tại địa phương, em nhận thấy đây không chỉ là sự thay đổi về mặt hành chính, mà còn là cơ hội và thử thách cho tất cả mọi người.
Em hiểu rằng, việc sáp nhập tỉnh sẽ giúp các vùng đất phát triển đồng đều hơn. Tài nguyên, con người và tiềm năng của từng nơi sẽ được kết nối lại, tạo thành một khối thống nhất mạnh mẽ. Các chính sách giáo dục, y tế, giao thông… sẽ được đầu tư và tổ chức lại hợp lý hơn, mang đến nhiều cơ hội hơn cho học sinh như em. Em hy vọng mình sẽ được học trong môi trường hiện đại hơn, có thể giao lưu với các bạn từ tỉnh bạn, cùng nhau học tập và trưởng thành.
Tuy nhiên, em cũng không khỏi bâng khuâng. Cái tên quê hương thân quen mà em đã gắn bó từ khi sinh ra có thể sẽ đổi thay. Những nét văn hóa riêng của từng vùng liệu có bị mờ nhạt đi khi chúng ta sống trong một mái nhà lớn hơn? Em sợ rằng những lễ hội, phong tục truyền thống sẽ dần bị lãng quên nếu không được gìn giữ cẩn thận. Nhưng rồi em nhận ra, chính thế hệ trẻ như em phải có trách nhiệm giữ gìn những giá trị đẹp đẽ ấy, mang theo chúng đến tương lai.
Em mong quê hương mới sau khi hợp nhất sẽ là nơi phát triển hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Em mong người dân của hai tỉnh sẽ gắn bó với nhau như anh em một nhà, cùng nhau dựng xây một vùng đất tươi đẹp, văn minh và đáng sống. Em cũng mong mọi học sinh đều có cơ hội được học tập tốt, không bị bỏ lại phía sau chỉ vì sự thay đổi về địa lý hay hành chính.
Dẫu tên gọi có thay đổi, dù bản đồ có vẽ lại, tình yêu quê hương trong em vẫn nguyên vẹn. Quê hương dù mang tên gì vẫn là nơi em lớn lên, học tập, ước mơ và hy vọng. Và em tin rằng, với tình yêu ấy, em và các bạn sẽ cùng nhau viết tiếp những trang mới rực rỡ cho vùng đất thân thương của mình quê hương chung, mái nhà chung.