

Bùi Bảo Ngân
Giới thiệu về bản thân



































Từ những đường phố cổ nhỏ hẹp quanh khu vực Văn Miếu xuôi theo đường Cát Linh, ta gặp con đường Giảng Võ rộng thênh thang. Mỗi buổi chiều được dạo bước trên con đường này thật thú vị biết bao!
Con đường này nối trung tâm cũ với cả một vùng rộng lớn đang mở mang. Đoạn từ cuối đường Cát Linh dẫn tới khu Triển lãm Giảng Võ một bên cao, một bên thấp, ở giữa là hàng cây bóng mát lâu năm cành lá sum sê, gốc cây được xây bọc cẩn thận tỏa tán lá xanh um xuống đường phố. Chiều nay, em lên thăm ông nội ở dãy nhà D của khu nhà tập thể. Buổi chiều nên phía đường thấp đông xe cộ hơn vì dòng người tan làm đang vội vã, hối hả trở về nhà. Ngày trước, nghe ông em nói đoạn đường này rất vắng vẻ, phương tiện chủ yếu là xe đạp, vậy mà giờ đây xe máy, ô tô đi lại nườm nượp. Dòng xe cộ nối đuôi nhau đi lại bon bon, vài người vội vã phóng xe thật nhanh trên đường, một số khác thư thả, thong dong đi bộ trên vỉa hè. Thấp thoáng có bóng mấy xe xích lô thấp và rộng chở hàng và chở người chạy chậm chạp. Những khuôn mặt hồng hào, rạng rỡ, những tiếng cười, tiếng nói, tiếng động cơ, tiếng còi xe hòa trộn vào nhau tạo nên một bản nhạc âm thanh đường phố thật náo nhiệt. Đang là mùa đông nên bầu trời có chút hơi xám buồn, những đám mây nặng nề lững lờ trôi, thỉnh thoảng có cơn gió lành lạnh thổi qua khiến mấy chiếc lá còn sót lại vẫy vẫy trong gió. Dọc dãy nhà cao tầng và cả phía đối diện, các cửa hàng, cửa hiệu, quán hàng rộn ràng, tấp nập người mua kẻ bán ra vào làm cho đường phố như cũng được tiếp thêm sinh khí, tràn đầy sức sống hẳn lên. Lúc này, trời cũng đã trở nên tối hơn, đèn điện từ các quán với đủ màu sắc hòa cùng đèn xe máy tạo nên dòng chảy sáng rực cả con đường. Mấy chiếc đèn cao áp với các cột đèn cao vút đứng trầm ngâm, lặng lẽ ngắm nhìn cảnh vật phía dưới.
Buổi chiều ở con đường Giảng Võ khá yên bình và tĩnh lặng. Càng dạo bước trên con đường này, em càng thêm yêu Hà Nội, yêu đất nước mình hơn. Em tự nhủ với lòng mình sẽ học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
Mỗi chúng ta khi sinh ra ai cũng đều có quê hương. Giống như bao người khác, tôi rất yêu quê hương của mình. Tôi yêu những cánh đồng lúa chín vàng, yêu cảnh núi non hùng vĩ, yêu những dòng sống xanh mát, yêu sự chân chất, cần cù, nặng nghĩa tình của người dân quê tôi. Và tôi yêu cả cảnh đẹp đặc biệt nơi quê – những đêm trăng rằm soi sáng muôn nơi.
Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp xóm làng. Một chiếc chăn sao hiện lên mờ ảo rồi rõ dần. Chẳng bao lâu, mặt trăng cũng đã nhô lên khỏi dãy núi trùng điệp. Trăng tán tám to, tròn như kết tinh của hàng ngàn hàng vạn ngôi sao trên bầu trời xa. Ánh trăng bàng bạc tinh nghích xuyên qua các kẽ lá, nhuộm một màu trắng xóa khắp ao hồ, cây cối, con đường. Càng lên cao, trăng càng sáng rõ. Lúc này, nhìn mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc mâm đang bay lơ lửng giữa không trung. Chiếc mâm đặc biệt này đã giúp quê hương tôi chìm trong một thế giới diệu kì. Dòng sông Đáy đang mỉm cười thật tươi khi nó thấy mình như đẹp hơn trong chiếc áo đen đính vầng trăng sáng và hàng ngàn ngôi sao lấp lánh. Sông như muốn ánh trăng chỉ là của riêng mình nên nó liền chộp lấy thứ ánh quà tặng mà chị Hằng ban xuống. Hình như cây cỏ, hóa lá cũng muốn thưởng thức ánh trăng nên chúng xòe những bàn tay đủ kích cỡ để đón ánh sáng kì lạ kia. Mọi vật đều im lặng để ngắm nghía và cảm nhận vẻ đẹp của đêm trăng. Lũy tren đưojc ánh trăng soi vào cũng đẹp hơn hẳn. Khóm tre từ từ ngân lên khúc nhạc đồng quê. Khúc nhạc ấy mới du dương và êm đềm biết bao! Khúc nhạc rì rào khiến mọi vật nhảy nhót dưới ánh trăng bạc. Thảm lúa vàng dập dờn trước gió, nhấp nhô gợn sóng như từng làn sóng nối đuôi nhau đến tận chân trời. Sao mà cảnh đêm trăng kì diệu đến vậy! Lũ côn trùng cất tiếng kêu ra rả như hòa vào khúc dạ nguyệt ban nãy. Cây lá như được lên những hạt vàng, hạt bạc từ trên trời rơi xuống. Hương lúa quyện với hơi sương khiến cho vùng quê thoảng một mùi thơm nhè nhẹ. Hồi còn bé, cứ đêm trăng là tôi lại ngây ngô hỏi mẹ, sao ông trăng luôn đi theo chúng ta. Mẹ tôi bảo trăng đi theo để soi sáng, và vì chú Cuội trên cung trăng rất nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ quê hương và nhớ lũ trẻ quê chú nên lúc nào cũng dõi theo.
Cảnh trăng đêm nay thật đẹp! Tôi luôn ngỡ rằng cảnh đêm trăng thanh bình, yên ả ở quê tôi là đẹp nhất. Những đêm trăng như làm tôi yêu thiên nhiên hơn, yêu quê hương hơn.
i live in nguyen hue
primary school
I like history
Because I like reading stories
I usually reading stories in history class
ko biets
I went to Laos last month
I visit my grand parents
Yes, she does
She like geography
1. I like science .
2. I usually learning languages in english class.
3. I was at the movie theater.
4. No, I can't.
5. I watch a cartoon flim .
dễ thế còn bảo khó
ê
heo quan điểm của tôi, thứ quý giá nhất trong cuộc sống này là gì? Vàng, bạc hay kim cương? Những yếu tố này có thể dễ dàng được mua bán nếu có đủ tiền. Tuy nhiên, thứ quý giá nhất mà ai cũng biết đó chính là thời gian. Ông cha ta đã từng nói: "Thời gian là vàng." Vàng là một kim loại quý giá mà con người sử dụng để tích trữ và làm tài sản cho bản thân, số lượng vàng càng nhiều thể hiện tiềm năng kinh tế vững chắc của một người. Câu nói này nhấn mạnh sự quan trọng và quý giá của thời gian trong cuộc sống, khuyến khích con người tránh lãng phí và không làm mất đi thời gian quý báu.
Thời gian giúp con người trưởng thành, phát triển, lao động và thực hiện các hoạt động cần thiết trong cuộc sống. Nó tạo ra giá trị kinh tế thông qua lao động của con người. Có thời gian, chúng ta có thể hoàn thành nhiều công việc trong cuộc sống và tạo nên một cuộc sống phong phú và đa dạng. Đối với nhiều người, thời gian là sự sống, là tài sản, là tri thức,... Lãng phí thời gian không chỉ ảnh hưởng đến công việc cá nhân mà còn ảnh hưởng đến người khác, thậm chí có thể ảnh hưởng đến toàn bộ cộng đồng và xã hội nhỏ.
Khi chúng ta biết tiết kiệm và sử dụng thời gian một cách hợp lý, chúng ta có thể thực hiện nhiều công việc hữu ích cho bản thân và xã hội, và không có lý do phải hối tiếc sau này. Tuy vẫn còn rất nhiều người trong xã hội ngày nay chưa hiểu giá trị của thời gian cho bản thân và người khác, họ lãng phí thời gian vào những việc vô ích và bỏ lỡ nhiều cơ hội quý báu. Cũng có những người nhận thức được tầm quan trọng của thời gian nhưng chưa biết cách tận dụng nó một cách hiệu quả,... Những người này cần thay đổi lối sống và quan niệm sống nếu muốn sử dụng thời gian tốt hơn, để tạo ra nhiều giá trị đẹp cho cuộc sống.
Thời gian có vẻ như vô tận, nhưng với mỗi người, nó lại có hạn. Hãy sống trọn vẹn từng khoảnh khắc để không hối tiếc điều gì.